Câu chuyện về việc chôn đồ dưới cát khi đi tắm biển

0
662
(Last Updated On: Th5 26, 2018)

Chào tất cả các bạn. Tuần trước mình mới đi tắm biển về. Sẽ không có gì đáng nói nếu không có sự cố do chính mình tạo nên.

Chuyện là mình là người không thể nào rời xa được những thiết bị công nghệ, đơn cử như là chiếc điện thoại di động. À mà còn chiếc kính cận đi theo mình từ hồi năm lớp 4 tới giờ. Mình lúc nào cũng muốn “kiểm soát” chúng. Do đó mình chỉ gửi quần áo, giày dép và ví tiền, còn điện thoại và chiếc kính cận mình quyết định mang theo. Không chỉ lần vừa rồi mà cả những lần trước mình đi tắm biển cũng như đi bơi cũng vậy.

Mọi việc thì không có gì đáng nói nếu chúng diễn ra bình thường và theo ý muốn của mình. Để giữ ăn toàn cho chiếc kính cận và điện thoại. Mình quyết định chôn nó xuống dưới cát tại bãi biển luôn. Tất nhiên mình cẩn thận cho cả hai vào một túi ny lông để cát khỏi bám vào. Mình lựa chọn tọa độ là điểm giao của cái cây dừa và chiếc ghế nằm tránh nắng. Mình để ý có cái chai nước gần nó. Sau đó mình đào một hố sâu chừng 20 cm rồi đặt “kho báu” của mình xuống, lấp đất lại rồi chạy ra biển tắm như chưa có chuyện gì xảy ra.

Vừa tắm mình vừa nghĩ kế hoạch thật là hoàn hảo. Bởi nếu mà gửi kính tại quầy gửi đồ, khi cần nhìn cái gì thì lại phải chạy lại lấy, chạy ra thì rất mất thời gian. Chưa kể việc chôn một thứ đồ nào đó nó cũng mang lại cảm giác rất là thú vị. Vừa hồi hộp vì không biết có ai nhìn thấy lúc mình chôn đồ xuống cát không? Sợ họ nhân lúc mình đang mải mê dưới làn nước biển trong xanh, một anh đạo chích nào đó lại chôm mất.

Kinh nghiệm nếu bạn lựa chọn chôn đồ dùng xuống dưới cát. Hình ảnh: Mombasa Beach Hotel, bởi Christopher T Cooper

Tuy nhiên đến khi mặt trời đã sắp lặn, hoàng hôn đổ bóng xuống thì mình nghĩ đã đến lúc lên lấy đồ và chỉ đi dạo biển nữa thôi và không tắm nữa. Về chiều thì cũng nguy hiểm hơn mà. Mình vẫn rất ung dung xác định tọa độ mà mình đã chôn chiếc kính và cái điện thoại. Cảm thấy chắc ăn rồi thì mình bắt đầu đào… Nhưng đào được quá một găng tay thì không thấy thứ gì cả, chỉ là những vỏ ốc khô đã nằm đấy từ lúc nào.

Bình tĩnh mình tiếp tục xác định lại vị trí một lần nữa bằng cách nhìn vào hai cây dừa trước đó rồi canh sao cho mình đứng thẳng hàng với chúng. Rồi mình lại đào, lần này tự tin hơn một chút vì có lẽ xác định vị trí có phần chính xác hơn. Nhưng một lần nữa không thấy gì. Bây giờ thì mình hơi hoang mang một chút. Trời thì tối hơn lúc nãy. Những người tắm biển lại càng thưa thớt, vài chiếc xe máy bán hải sản kéo nhau về, họ bàn tán và cười đùa gì đó mà mình không nghe rõ, vào lúc này mình chỉ mong muốn là tìm thấy đồ của mình chôn dưới cát mà thôi…

Mình đứng dậy và ước lượng một lần nữa, mình thử nhớ lại lúc mới đầu chôn mình đã đứng tại vị trí nào, nhìn hàng cây, chiếc ghế nằm đằng xa… Nhưng sai lầm lớn nhất của mình đó là mặc dù đường thẳng với hai cây dừa thì đúng nhưng khoảng cách từ mình đến một vật nào đó cố định thì mình không hề có, chính vì thế nên không thể xác định được vị trí chính xác được.

Các bạn cần xác định được tọa độ ngang và dọc sao cho tương đối chính xác.

Việc đào cát rất vất vả, nhất là mấy người đeo kính như mình, không có kính mọi thứ trở nên mờ ảo. Cảm giác sợ hãi như đồ của mình đã bị “đua” mất, bởi khi mình chôn không biết có ai đó để ý hay không?

Mình tiếp tục đào và hy vọng sẽ tìm thấy, hơn nửa tiếng trôi qua, trở nên mệt mỏi nên mình tiến hành đánh dấu vị trí bắt đầu đào, từ đó mình đào ra xung quanh, một vùng rộng cỡ bán kính đường tròn 1m.

Đến khi mình phải nhờ giúp đỡ để họ gọi vào số điện thoại mình, ghé tai xuống nền cát (rất khó khăn vì mình không đặt chuông điện thoại mà chỉ để rung, nghe chỗ nào cũng tương tự nhau, phải tập trung lắm mới phát hiện được nơi mình chôn chiếc điện thoại xuống).

Mình khuyên các bạn, nếu có ý định chôn đồ đạc để cất giấu trong cát, cần xác định vị trí kỹ lưỡng, không như trên đất, cát mà lấp lại rồi thì chỗ nào trông cũng như nhau cả, rất khó để phân biệt.

Bình luận